Iod nitrat

Iod nitrat
Danh pháp IUPACiodo nitrate[1]
Nhận dạng
Số CAS14696-81-2
PubChem13406959
Ảnh Jmol-3Dảnh
SMILES
đầy đủ
  • [N+](=O)([O-])OI

InChI
đầy đủ
  • 1S/INO3/c1-5-2(3)4
ChemSpider67165553
Thuộc tính
Công thức phân tửINO3
Điểm nóng chảy
Điểm sôi
Trừ khi có ghi chú khác, dữ liệu được cung cấp cho các vật liệu trong trạng thái tiêu chuẩn của chúng (ở 25 °C [77 °F], 100 kPa).

Iod nitrat là một hợp chất vô cơ có công thức hóa học là INO3 (nó khác với iod nitrit có công thức hóa học là INO2)[2].

Điều chế

[sửa | sửa mã nguồn]

Hợp chất này lần đầu tiên được tạo ra bởi phản ứng của thủy ngân(II) nitratiod trong ether[2].

Iod nitrat cũng có thể được điều chế bằng phản ứng của bạc(I) nitratiod trong dung dịch acetonitrile, ether hoặc methanol[2][3].

Tính chất

[sửa | sửa mã nguồn]

Là một chất khí không được ổn định, nó phân rã với hằng số tốc độ là -3.2×10−2 s−1[4]. Iod nitrat đã được nghiên cứu về khả năng hình thành trong khí quyển và là tác nhân gây phá hủy lớp ozon. Các phản ứng liên quan là:

IONO2 → IO + NO2
IONO2 → I + NO3
I + O3 → IO + O2[5]

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ “Iodo nitrate Structure - INO3 - Over 100 million chemical compounds Mol-Instincts”. Mol-Instincts. Lưu trữ bản gốc ngày 10 tháng 1 năm 2022. Truy cập 3 tháng 1 năm 2022.
  2. ^ a b c Hassner, Alfred (ngày 15 tháng 4 năm 2001). “Iodine Nitrate”. Encyclopedia of Reagents for Organic Synthesis: ri016. doi:10.1002/047084289X.ri016.
  3. ^ Patil, K. C.; Rao, C. N. R.; Lacksonen, J. W.; Dryden, C. E. (ngày 1 tháng 2 năm 1967). “The silver nitrate-iodine reaction: Iodine nitrate as the reaction intermediate”. Journal of Inorganic and Nuclear Chemistry (bằng tiếng Anh). 29 (2): 407–412. doi:10.1016/0022-1902(67)80044-7. ISSN 0022-1902. Bản gốc lưu trữ ngày 10 tháng 1 năm 2022. Truy cập ngày 3 tháng 1 năm 2022.
  4. ^ Barnes, Ian; Becker, Karl H.; Starcke, Juergen (tháng 11 năm 1991). “Fourier-transform IR spectroscopic observation of gaseous nitrosyl iodine, nitryl iodine, and iodine nitrate”. The Journal of Physical Chemistry. 95 (24): 9736–9740. doi:10.1021/j100177a026.
  5. ^ Allan, B. J.; Plane, J. M. C. (tháng 9 năm 2002). “A Study of the Recombination of IO with NO 2 and the Stability of INO 3: Implications for the Atmospheric Chemistry of Iodine”. The Journal of Physical Chemistry A. 106 (37): 8634–8641. doi:10.1021/jp020089q.